Thậm chí cô còn ríu rít kể cho anh nghe chuyện Vệ Dã khuyên mình.
Mạnh Trạch Ngôn nghe cô nói chuyện, ánh mắt anh khóa chặt ở trên người cô, ánh mắt nhìn cô đầy dịu dàng.
Bọn họ đã không gặp nhau suốt hơn bốn tháng, nhưng dường như đêm nào anh cũng có thể nằm mơ thấy cô, hình ảnh cô cười, khóc làm nũng...
Anh từng nhiều lần nằm mơ thấy tuyết rơi, anh cõng cô bị sốt cao đi bệnh viện, con đường đó như không có điểm cuối, cô nằm ở trên lưng anh, ôm cổ anh.
Chiếc khăn quàng cổ màu xám kia được đặt cạnh gối của anh, hơi ấm và hương thơm trên người cô đã sớm bay hết, nhưng anh vẫn luôn cảm thấy mình có thể ngửi thấy được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây