Cửa tháp đã hỏng từ lâu, bức tượng đá xây cho hiệp sĩ cũng không biết đã đi đâu.
Mạnh Trạch Ngôn cầm đèn pin chiếu quanh tầng đầu tiên, nhìn đổ nát hơn trước nhiều.
Anh đưa lưng nửa ngồi xổm ở trước mặt Đường Hoan, bảo cô: “Em lên đi, anh cõng đi lên.”
Chặng đường đi bộ từ nhà đến đây đã làm Đường Hoan cạn kiệt khí lực, cô chẳng còn sức leo cầu thang nữa. Nghe lời này của anh, cô không ngần ngại nhoài người lên trên lưng anh, vòng tay ôm lấy cổ anh, nhận lấy đèn pin từ tay anh.
Cô nằm ở trên lưng anh, cầm đèn pin trong tay chiếu lên từng bậc thang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây