Nếu sớm biết Tô Nhược xấu tính thế này, cô đã sớm nói với Đường Thạc.
Về phần Mạnh Trạch Ngôn, cô thật sự quên không nói với anh.
Hai ba ngày bọn họ mới gọi điện thoại nói chuyện với nhau một lần, chuyện liên quan còn chưa nói hết, sao cô có thể nhớ được mấy chuyện vớ vẩn đó.
Đường Hoan nhét mấy mảnh gỗ lại vào trong tay Mạnh Trạch Ngôn, trợn mắt nhìn anh: “Ghép lại cho em! Sau này dù có bị muỗi đốt một vết em cũng sẽ nói với anh trước.”
Mạnh Trạch Ngôn ghép từng mảnh từng mảnh khóa Lỗ Ban lại với nhau, rồi trả lại cho Đường Hoan.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây