Chắc chắn sẽ xuất hiện một số lời đồn không có thật, anh cũng không thể ngăn cản miệng lưỡi thế gian.
Thời gian về lâu về dài, mọi chuyện rồi cũng sẽ qua đi.
Người này đúng là thành thật, Đường Hoan tức giận cụng trán vào trán anh: “Anh không sợ em sợ quá mà đổi ý à? Những lúc thế này, anh phải nói mấy lời dễ nghe dỗ em mới đúng!”
Sợ cô bị cụng đau, Mạnh Trạch Ngôn hơi nghiêng người tránh né: “Vậy liệu có phải anh nên nói, Hoan Bảo đừng sợ, sau này anh sẽ ở bên em. Chúng ta sống cuộc sống của chúng ta, không cần phải quan tâm đến những lời đó.”
Hóa ra không phải là anh không biết nói lời dễ nghe, anh biết, nhưng vẫn nói sự thật cho cô nghe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây