Sao anh có thể không nghe hiểu được sự bất an của cô chứ!
Kể từ khi quyết tâm liều mạng cùng cô, anh đã không đặt thời gian vào trong mắt.
Một năm, hai năm, ba năm hay năm năm đều chẳng sao cả, chỉ cần cuối cùng là cô là được.
“Em sợ anh sẽ phải chờ phí công.” Đường Hoan nghiêng đầu dựa lên trên cửa sổ xe, cô không thể đi một bước lùi nửa bước như vậy, cô cũng muốn bức ép bản thân một lần.
Có phải sau khi không còn đường để lui nữa, thì sẽ không còn sợ gì nữa không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây