Đường Hoan nở nụ cười ngọt ngào nhìn anh: “···anh ·· Trạch Ngôn, em có thể vào được không?”
Mạnh Trạch Ngôn đứng ở bên bàn đọc sách, cố gắng kìm nén ý cười, nhưng không thể kìm nén được.
Anh mỉm cười gật đầu.
Cô giơ hai viên hạt dẻ trong tay lên, bước nhanh về phía anh, ân cần đưa tới: “Em đặc biệt bóc cho anh đấy.”
Mạnh Trạch Ngôn nhìn hai viên hạt dẻ trong lòng bàn tay của cô, lại nhìn ngón tay sạch sẽ của cô, anh có lý do nghi ngờ về độ tin cậy trong lời nói của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây