Chờ cô mặc áo đội mũ quàng khăn đi ra, Mạnh Trạch Ngôn cũng trở về phòng quàng khăn lên.
Khăn quàng trên cổ hai người có màu sắc giống y như nhau, Đường Hoan hơi khựng người lại khi nhìn thấy chiếc khăn quàng của anh, nhưng cô không còn chiếc khăn nào khác.
Có thể nói, Đường Hoan biết gần hết mấy con đường quanh nhà, nhưng sau khi rẽ trái quẹo phải đi theo Mạnh Trạch Ngôn, cô chợt phát hiện ra mình lạc đường···
Hình như trước đây cô đã từng đi qua con đường này, nhưng cũng có vẻ chưa từng đi qua.
Nhìn quen quen, nhưng cũng lại xa lạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây