Cô đi theo anh trai ra tận ngoài ngõ, mới không thể không dừng bước lại.
Đường Thạc vỗ vỗ vào trên đỉnh đầu của cô: “Hoan Bảo, em đừng lo lắng cho anh. Anh phải để dành của hồi môn cho em, sẽ bận đấy ~ “
Đường Hoan mỉm cười, nhưng nước mắt lại rưng rưng nơi khóe mắt: “Anh ơi, em không cần anh chuẩn bị của hồi môn cho em, anh chuẩn bị đồ cưới cho mình trước đi!”
Đời trước anh trai bận rộn không có thời gian yêu đương hẹn hò, chắc đời này có thời gian đúng không?
“Em đừng lo lắng cho anh, với ngoại hình này của anh chẳng lẽ lại sợ không tìm được đối tượng?” Đường Thạc nói khá là thờ ơ, nói xong, anh ấy đưa tay xoa xoa đỉnh đầu của cô, nói: “Ngược lại là em ấy, anh nghe phượt thủ kia nói Mạnh Trạch Ngôn sống độc thân cả đời. Làm chức vụ to, nhưng lại không có vợ, chậc ~chậc ~ em đừng treo cổ lên cái cây kia nữa, để khi nào anh giới thiệu cho em những thanh niên khác ưu tú hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây