Nói Tôn Khải Dương xong, Phùng Tư Tư lại xoay qua túm Đường Hoan: “Hoan Hoan, cậu cảm thấy mình mang giày này có được không?”
“Khá đẹp đó.” Đường Hoan cúi đầu nhìn đôi giày trên chân cô ấy, không quan tâm tới Tôn Khải Dương nữa.
Lần này anh ấy tới đột ngột, khiến cho cô trở tay không kịp.
Lúc này Vệ Dã cũng không quan tâm tới chuyện giới thiệu cho khách hàng, mà chỉ lo quan sát Tôn Khải Dương, hình như còn đẹp hơn anh Trạch Ngữ nữa.
Phùng Tư Tư hỏi anh ấy giày này bao nhiêu tiền, anh ấy mới lấy lại tinh thần: “Giá nhập hàng là hai mươi bảy, tôi chỉ lấy giá nhập hàng thôi cũng được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây