Đường Hoan quay sang nhìn về phía Hình Thúy.
Hình Thúy sốt ruột thúc giục cô: “Mau lên, không thể chậm trễ việc khám bệnh được.”
Bị mẹ thúc giục, Đường Hoan chóng mặt nhoài người lên lưng anh, cánh tay khoác lên bả vai của anh, cô có thể nghe thấy tiếng trái tim mình đập càng ngày càng nhanh hơn.
Mạnh Trạch Ngôn cõng cô trên lưng sải bước đi ra ngoài, bước chân của anh vốn đã dài, giờ nhịp bước càng ngày càng nhanh hơn.
Đường Hoan tựa người vào trên lưng anh, cánh tay của anh vòng qua đỡ lấy bắp chân của cô, cô không dám hít thở quá mạnh, thậm chí còn cố gắng nhịn không ho ra tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây