Lúc nói đến một số học sinh lợi dụng truyền thống này, Trương Quân còn liếc nhìn về phía bàn học của Phùng Tư Tư như có ý ám chỉ, chỉ thiếu mỗi nước chỉ mặt gọi thẳng tên.
Đường Hoan nhìn ra ngoài qua khung cửa sổ, tuyết vẫn đang rơi: “Tuyết vẫn đang rơi, nhìn thế này chắc còn lâu mới tạnh. Đến khi tuyết phủ một lớp dày trên mặt đất, là thành trận tuyết lớn rồi.”
Trương Quân cũng liếc nhìn ra ngoài, lúc này tuyết rơi rất nặng hạt: “Cũng đúng, kỳ thực tớ cũng hối hận, sớm biết vậy mình đã không đi học rồi.”
Đường Hoan cũng có cùng suy nghĩ với cậu ta, sớm biết vậy cô tuyệt đối sẽ không đi học.
Ở nhà làm ổ trong chiếc chăn ấm áp tuyệt vời biết bao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây