Mạnh Trạch Ngôn không thích nghe cô gọi mình là anh, anh thà nghe cô bất lịch sự hỏi thẳng còn hơn.
“Anh về đêm qua.”
Đường Hoan gật đầu, đêm qua cô ngủ rất say, không nghe thấy tiếng xe, cũng không nghe thấy tiếng mở cửa.
Đồng chí Hình Thúy còn chưa chuẩn bị xong, Đường Hoan xoay người trở về phòng, bước đi trên dây của cô đã hơi loạng choạng, mỗi lần nhìn thấy Mạnh Trạch Ngôn, dây đung đưa dữ dội hơn.
Cô không muốn rơi xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây