Ánh mắt của Mạnh Trạch Ngôn đã sắp hóa thành thực thể, cố tình lúc này Khâu Chí Cương lại không rảnh nhìn mặt đoán ý, anh ấy gấp gáp muốn nói ra tâm ý của mình cho đoàn trưởng nghe, muốn nhờ anh hỗ trợ.
“Trong nhà tôi không còn người thân nào khác, ở bên cô ấy, cũng không khác gì con rể đến nhà.”
Nghe anh ấy càng nói càng hăng, Mạnh Trạch Ngôn đưa tay vỗ vỗ lên bả vai của anh ấy, nói: “Chí Cương, đàn ông đều xây dựng sự nghiệp trước rồi mới thành gia, tôi còn chưa kết hôn, cậu đã vội cái gì?”
Mãi mới gặp được cô gái mình thích, nên Khâu Chí Cương cũng cố chấp hơn. Đương nhiên, anh ấy cũng đồng ý với ý kiến của đoàn trưởng, nhưng: “Đoàn trưởng, bây giờ tôi đã là tiểu đoàn trưởng, các đội trưởng dưới quyền tôi đều đã kết hôn rồi.”
Kể từ lúc Mạnh Trạch Ngôn được chuyển tới đây, đến bây giờ sư đoàn bọn họ vẫn chưa có thêm ai kết hôn, các chiến sĩ đều âm thầm đồn sư đoàn bọn họ là sư đoàn độc thân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây