Cô bước đi chậm rãi, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Cô gái nhỏ gầy thế này mà dám cầm gạch đánh người, đã vậy dường như càng ngày càng thành thạo.
Đi được ba bước, Đường Hoan dừng bước lại, cả đoạn đường này cô cứ miên man suy nghĩ về vấn đề của mình, việc mình đã làm sai.
“Xin lỗi, em không nên ra tay đánh người.” Mắng chửi là xung đột về lời nói, ra tay đánh người đã trở thành xung đột bằng tay chân.
Mạnh Trạch Ngôn gọi cô ra không phải là muốn nghe cô nói xin lỗi: “Tiểu Hoan, em không làm sai, nhà bọn họ tới tận cửa nhà chúng ta bắt nạt chúng ta, em bị buộc phải đánh trả thì có sao đâu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây