“Anh, tạm biệt, thuận buồm xuôi gió!” Đường Hoan cứng ngắc vẫy vẫy tay, kèm theo nụ cười khô khốc.
Nói xong, cô muốn đi trước.
Mạnh Trạch Ngôn bị phản ứng của cô làm cho thích thú, trên mặt nở nụ cười: “Lên xe đi, anh tiện đường đưa em đi.”
Cho dù quần áo gì mặc lên người cô cũng đều trông rất đẹp.
“Không cần~” Đường Hoan kháng cự rồi lùi lại một bước: “Em sẽ bắt xe buýt, anh mau đi nhanh đi, đừng để đến trễ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây