“Rất có khả năng.” Sắc mặt Tề Minh cũng không tốt lắm, “Đặc biệt là với những gia đình cùng đường, họ rất có thể sẽ ôm tâm lý ‘thà tin là có còn hơn không'.”
Bây giờ mạng người như cỏ rác, thêm vào đó là có trường hợp của cháu trai bà Triệu, không thể đoán trước được chuyện này truyền ra ngoài sẽ gây ra hậu quả gì.
Bạch Hướng Mặc nghĩ đến một khả năng, nói: “Trước đây đứa trẻ không thể ra ngoài, là vì nó bị bệnh hay là do nhà họ Triệu sợ nó yếu ớt nên không cho nó ra ngoài?”
“Có gì khác biệt sao?” Mạnh Minh Duệ nghe mà choáng váng.
Tề Minh liếc nhìn Bạch Hướng Mặc, gật đầu với cậu, “Bây giờ tôi sẽ đi điều tra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây