Dì Ngô có chút ngại ngùng: “Đều là đoán mò thôi, nếu không thì sao mỗi lần nhắc đến vợ cậu ta, cậu ta lại tức giận như vậy? Nhất định là vợ cậu ta bỏ đi rồi, cho nên mới không thể nhắc đến, nếu như người đã mất hoặc là con cái nhặt được cũng sẽ không có thái độ như vậy. Tôi gặp nhiều kiểu đàn ông như vậy rồi, cho nên…”
Nói cho cùng thì vẫn là không có chứng cứ xác thực, đều là phỏng đoán bừa bãi, cho nên khi bị hỏi thẳng mặt, dì Ngô có chút thiếu tự tin.
Tề Minh và Bạch Hướng Mặc chào tạm biệt dì Ngô, tìm được bà chủ nhà của Chu Đồng, và có được địa chỉ trước kia của Chu Đồng.
Nhưng khi bọn họ đến nơi đó thì lại phát hiện ra ở đó không hề có người tên Chu Đồng.
“Thú vị thật.” Tề Minh khẽ cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây