“Hướng Mặc, bên này!” Phùng Cảnh Sùng đứng dậy vẫy tay chào Bạch Hướng Mặc và Tề Minh vừa bước vào cửa.
Bạch Hướng Mặc nhìn thấy cậu ta, cảm ơn người phục vụ đã tiếp đón mình, cùng Tề Minh đi đến trước mặt Phùng Cảnh Sùng.
Tống Văn Hân nhìn thấy bọn họ cũng đứng dậy, cúi đầu thật sâu, giọng nói đầy cảm kích: “Bạch tiên sinh, Tề tiên sinh, cảm ơn hai người rất nhiều.”
Ánh mắt Tống Văn Hân tràn đầy vẻ mệt mỏi, cho dù đã trang điểm kỹ lưỡng cũng khó có thể che giấu được.
Bạch Hướng Mặc: “Đây là việc chúng tôi nên làm, cô không cần phải để tâm quá.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây