Tề Minh vội vàng xem đầu gối của Bạch Hướng Mặc, muốn kéo ống quần của cậu lên, nhưng bị Bạch Hướng Mặc vỗ mạnh vào tay.
“Để tôi xem nào.”
“Hiện tại nhìn cái gì mà nhìn, anh không thấy phiền nhưng em thấy lạnh. Đang nói chuyện đàng hoàng, anh đừng có cắt ngang!”
Tề Minh bất lực, hừ lạnh, “Anh còn chưa có làm thâm tím đầu gối của em đâu, ngược lại để cho vụ án này chiếm tiện nghi.”
Lúc đầu Bạch Hướng Mặc không hiểu, một lúc sau mới hiểu ra, liền đá anh một cái, đau đến mức Tề Minh phải hít một hơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây