“Văn Hân, đây là Tề Minh, Tề tiên sinh, chính là vị thám tử tài ba mà anh đã từng nhắc với em.”
Tống Văn Hân lập tức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Tề Minh, “Tề tiên sinh, cầu xin ngài điều tra rõ ràng vụ án của cả nhà cậu tôi.”
Tề Minh nháy mắt với Phùng Cảnh Sùng, Phùng Cảnh Sùng cũng không ngờ Tống Văn Hân lại làm như vậy, vội vàng đỡ cô dậy.
“Văn Hân, em làm gì vậy, không cần phải như thế.”
Trước đây Tống Văn Hân cũng không thích quỳ lạy, nhưng hôm nay mới biết, khi thật sự đau khổ đến cực điểm, con người ta sẽ vô thức làm như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây