Mạnh đại thiếu tỏ vẻ hài lòng, sờ sờ túi quần, lục lọi hồi lâu cũng chẳng thấy gì nên đành bỏ cuộc.
“Đợi tôi ra ngoài rồi tặng quà gặp mặt cho cậu sau. Cha mẹ tôi rất thật, tôi bị nhốt ở đây chẳng khác gì đi tù thật, đến cả đồ ăn cũng y hệt trong tù, trên người chẳng có gì cả. Tôi còn nghi ngờ có phải bọn họ thấy tôi không thuận mắt, nhân cơ hội này trả thù tôi không.”
Mạnh đại thiếu trông rất thản nhiên, tâm trạng không hề bị ảnh hưởng bởi chuyện này.
Biết được hai người đến để hỏi thăm tình huống vụ án, ngay từ đầu liền tuyên cha:
“Ngày hôm đó tôi vì sao lại đến đó, đến đó rồi gặp ai, hai cậu đừng hỏi, hỏi tôi cũng sẽ không nói đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây