“Đã lâu rồi không có ai gọi tôi bằng cái tên này, tôi suýt nữa thì quên mất.”
Trương Anh hoảng hốt, lục tìm trong ký ức những cảnh tượng và con người đã từng gọi cô bằng cái tên này.
“Mọi người trước đây đều thích gọi tôi là Anh Tử, nhưng từ sau khi cha mẹ tôi qua đời, đã không còn ai gọi tôi bằng cái tên này nữa.”
“Chị...” A Vỹ có chút lo lắng nhìn cô.
Trương Anh mỉm cười với cậu: “Cái tên Anh Tử không may mắn, không gọi cũng được. Từ ngày tôi đổi tên thành A Hương, vận may liền đến.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây