Lâm Uyển Như biết tin Bạch Hướng Mặc và Tề Minh muốn đến Hàng Châu, cả buổi tối đều tất bật chuẩn bị đồ ăn cho họ.
“Mẹ, trên xe lửa cũng có đồ ăn, không cần phiền phức như vậy đâu.”
Nhìn bà như thể muốn dọn sạch đồ ngon trong nhà cho hắn mang đi, Bạch Hướng Mặc cảm thấy bất lực.
Trước đây, Bạch Hướng Mặc thường xuyên đi công tác, mỗi lần ra khỏi nhà chỉ mang theo một chiếc ba lô và hộp dụng cụ khám nghiệm tử thi. Nếu là công tác ngắn ngày, hắn chỉ mang một chiếc túi nhỏ, càng gọn nhẹ càng tốt.
“Đồ ăn trên xe lửa sao bằng đồ ăn ở nhà được. Ngồi xe lửa lâu như vậy, nhất định phải chuẩn bị chu đáo. Thân thể con mới vừa tốt lên, đi xa như vậy lỡ không hợp khí hậu sẽ rất khó chịu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây