“Tôi, nếu tôi làm như vậy thì trời tru đất diệt!” Dương Cương giơ một tay lên trời thề.
“Đúng, tôi thừa nhận tôi có tư tâm. Nhưng đó là em họ tôi, chúng tôi là người một nhà, chảy chung dòng máu, sao tôi có thể nhẫn tâm như vậy được!”
“Anh ở bên ngoài nợ nần chồng chất, luôn muốn mượn tiền em họ, em họ cho mượn vài lần thì không cho mượn nữa. Vì vậy anh sinh lòng oán hận, lại muốn chiếm đoạt tài sản của em họ mình, cho nên mới ra tay độc ác như vậy.”
Dương Cương nghe vậy liền nóng nảy, “Tôi không có, không phải tôi làm, sao tôi có thể làm ra chuyện như vậy được!”
“Theo chúng tôi điều tra, hôm đó anh đã nhân lúc bà Dương ra khỏi nhà, lẻn vào phòng tìm em họ anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây