Vương Phương hơi sững sờ, nhanh chóng lấy lại tinh thần.
“Không, không thể nào? Bình thường cô ấy viết những lời này làm gì?”
Tề Minh ném một xấp giấy trong túi hồ sơ qua, Vương Phương ngẩng đầu lên nhìn, sắc mặt trắng bệch.
“Có cần tôi đọc kịch bản này cho cô nghe để cô nhớ lại không?”
Vương Phường vội vàng lắc đầu, “Tôi nhớ ra rồi, trong bộ phim mới của tiểu thư Hồ Nhuỵ đúng là có cảnh này, câu nói này đúng là do tiểu thư Hồ Nhuỵ tự tay viết. Chỉ là sau đó đạo diễn cảm thấy phần này không phù hợp lắm, nên đã xóa cảnh này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây