“Trước mắt, từ toàn bộ nhà ở tới xem, đây là nơi ở của một cô gái độc thân, cũng không có dấu vết của người khác sinh sống. Nhà ở rất sạch sẽ ngăn nắp, cũng không có dấu vết bị phiên động lung tung, cũng không giống như có kẻ trộm vào nhà cướp bóc.”
Tề Minh nhìn xung quanh nhà ở, lại nói: “Căn nhà này ngay cả Điền Đại Cương cũng không có tới, anh ta cũng không biết trong nhà Hồ Nhụy có gì. Tuy rằng Hồ Nhụy cho anh ta rất nhiều tiền, nhưng cũng không thể xác định số tiền kia có phải là toàn bộ gia sản của cô ấy không, hiện tại rất khó có thể suy đoán trong nhà đã mất đi thứ gì.”
“Căn cứ vào phân tích xương sọ của Hồ Nhụy, cô ấy là bị vật nặng có góc cạnh đập vào ót, vừa rồi tôi ở trong phòng khách tìm kiếm cũng không có tìm được vật thể tương xứng.”
“Hung thủ hẳn là đã mang theo hung khí rời đi nơi này, còn về phần có phải là đồ vật trong phòng này không, vậy thì phải chờ tôi thẩm vấn những người thường xuyên ra vào căn nhà này mới có thể biết được.”
Bạch Hướng Mặc nhìn thảm Ba Tư sang quý trải trên mặt đất, thở dài: “Ngày đó sau khi Hồ Nhuỵ xảy ra chuyện, có quá nhiều người vào đây xem náo nhiệt, dấu chân trên mặt đất lộn xộn, khó có thể tìm được dấu vết cô ấy bị đập, sau đó bị kéo dài tới trước cửa sổ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây