Tề Minh khẳng định: “Cậu nghĩ đúng rồi.”
Bạch Hướng Mặc thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng không có thản nhiên giống như mình đã nghĩ, trong lòng vẫn có chút lo lắng.
Lo lắng bản thân phát ra tín hiệu sai lầm, cũng lo lắng xúc phạm tới Tề Minh.
“Hiện tại tôi hoàn toàn không có bất kỳ suy nghĩ gì về chuyện này, cũng không thể xác định được, tôi cho rằng đối với anh mà nói nguy hiểm quá lớn cũng không công bằng, vẫn là nên vứt bỏ suy nghĩ này sẽ tốt hơn. Nếu anh cảm thấy không thể tiếp thu, tôi sẽ tận lực bảo trì khoảng cách với anh……” Bạch Hướng Mặc càng nói, âm thanh không tự giác nhỏ dần.
Hắn đã quen với hình thức hai người ở chung, điều này làm hắn cảm thấy rất thoải mái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây