“Tôi vẫn luôn cho rằng làm phụ nữ rất bi thảm, vừa sinh ra vận mệnh đã bị định sẵn. Muốn thoát khỏi, phải trả giá rất lớn.
Gặp được Lý Tư Nguyên, tôi càng hiểu rõ hơn, bị tư tưởng chèn ép, khiến cho bản thân bị hạ thấp và trói buộc đáng sợ cỡ nào, mà đàn ông cũng không thể may mắn thoát khỏi. So với rất nhiều người khác, kỳ thật tôi đã rất may mắn, ít nhất tôi có được nhiều dũng khí hơn Lý Tư Nguyên.”
Lúc này, Liễu Văn Tâm đem tay áo kéo lên, trên cánh tay phải của cô bị băng vải quấn lấy.
“Đúng như các người suy đoán, tôi mới là hung thủ thật sự hại chết Phương Thu Thủy. Tôi không có hối hận với những gì tôi đã làm, bởi vì tôi rất rõ ràng, nếu tôi không làm vậy, hắn tuyệt đối sẽ không nhận được sự trừng phạt xứng đáng.”
Tề Minh nói: “Tại sao cô không đi tố giác anh ta, nếu mọi người biết tác phẩm của anh ta cũng không phải do một mình anh ta hoàn thành, cũng có thể đẩy anh ta vào trong khốn cảnh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây