Ánh mắt Liễu Văn Tâm tan rã, trong lúc nhất thời khó có thể tiếp thu sự thật này.
Bạch Hướng Mặc nói: “Liễu nữ sĩ, mong cô giữ gìn thân thể, như vậy, cô và đứa nhỏ mới có thể bình an.”
Khoé mắt Liễu Văn Tâm đỏ bừng nói, “Hiện tại nói ra những lời này còn có ý nghĩa gì nữa? Tôi đã sớm biết anh ta chính là người như vậy, khẳng định sẽ không thể bình tĩnh tiếp thu mọi chuyện. Hiện tại anh ta đang ở đâu, tôi muốn đi tế bái anh ta.”
“Anh ta ở Thượng Hải cũng không có người thân, lúc ấy không có ai tới nhận thi thể, cho nên đã bị người khác tìm một nơi chôn xuống. Nếu cô muốn, tôi sẽ dẫn cô đi xem.”
Liễu Văn Tâm gật đầu, vô cùng cảm kích nói: “Cảm ơn, làm phiền cậu rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây