Phùng sở trưởng từ đáy lòng rùng mình nói, “Chuyện này nhất định là hiểu lầm, đây là người giúp việc của nhà chúng tôi, đầu óc nó có chút vấn đề, vừa rồi nó chỉ nói bậy bạ thôi.”
Lúc này, Phùng phu nhân đột nhiên tránh thoát trói buộc của người giúp việc mà vọt tới, hướng Phùng sở trưởng giơ tay đánh.
“Bốp ——” một tiếng bàn tay thanh thuý vang lên, làm cho trường hợp đang hỗn loạn cũng yên tĩnh lại.
“Phùng Diệu Tổ, đến bây giờ rồi mà ông vẫn còn muốn bao che cho tên tội phạm giết người sao, người chết chính là con của ông đó! Ông có trái tim không hả? Cho dù thế nào thì Phùng Huy cũng là cốt nhục ruột thịt của ông, sao ông có thể nhẫn tâm như vậy chứ?” Giọng nói của Phùng phu nhân nghẹn ngào, ánh mắt tràn ngập oán hận cùng phẫn nộ.
“Rốt cuộc nó là ai? Mà ông phải vì một người người giúp việc nói chuyện?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây