Tề Minh nghiêm mặt nói: “Tôi là nói thật, những phụ nữ bán rẻ tiếng cười trog lòng đều rất khổ sở, hết thảy đều là ứng phó mà thôi, tôi cũng không cảm thấy có thể đạt được lạc thú gì với bọn họ. Tôi có mẹ và chị em gái, tôi vừa nghĩ đến chuyện nếu bọn họ cũng lưu lạc đến hoàn cảnh như vậy, cũng không thể làm được cái gì. Tôi không có khả năng ngăn cản người khác, nhưng ít nhất cũng có thể tự quản lý bản thân mình.”
Bạch Hướng Mặc: “Xin lỗi.”
Tề Minh nở nụ cười nói: “Là do bầu không khí ở đây làm cậu hiểu lầm tôi, không thể trách cậu được.”
“Cho nên tôi mới không thể thông đồng làm bậy, nếu không chính mình cũng sẽ ô uế.”
Sau đó, hai người đi đến kỹ viện của Tổng Thống Hoa Quốc, đúng như lời Mạnh Minh Duệ theo đã nói, nơi này đã bị người của Ngụy gia đập phá nát bét.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây