Bà ấy khàn giọng nức nở: “Lãnh đạo lớn, ngài đến đúng lúc rồi, ngài giúp tôi nói một câu công bằng, con gái tôi vì sinh con cho nhà bọn họ mà chết thảm như vậy, nhưng nhà bọn họ lại không cho con gái tôi vào cửa, thậm chí còn không chịu cho một cái quan tài, định dùng chiếu rách để chôn con gái tôi một cách qua loa, cả nhà bọn họ còn không bằng súc vật.”
Chuyện xảy ra quá đột ngột, chồng bà ấy ở xa chưa về kịp, mấy người phụ nữ đi cùng bà ấy căn bản không đấu lại được với nhà Đỗ Mãn Ngân, chỉ có thể ép họ không được chôn con gái.
Tống Càn Thành cúi người đỡ bà ấy dậy, nghiêm mặt an ủi: “Chị cứ yên tâm, có tôi ở đây, tuyệt đối không cho phép bọn họ làm vậy.”
Còn Trình An Nhiên thì trừng mắt nhìn mẹ con Đỗ Mãn Ngân: “Quá đáng quá rồi, mẹ con các người bức chết con dâu vừa sinh xong, còn không cho thi thể vào cửa nhà, thậm chí còn không cho một cái quan tài, không sợ nửa đêm con dâu từ trong mộ bò ra bóp chết các người sao?” Giọng nói không lớn không nhỏ nhưng đủ để tất cả mọi người có mặt đều nghe rõ.
Vợ chồng anh Lý nghe Trình An Nhiên nói xong, tức giận đến đỉnh điểm, đều muốn xông lên đánh cho mẹ con Đỗ Mãn Ngân một trận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây