Có cơ hội ngắm thêm vài lần, cũng không uổng công cô chăm sóc Ngụy Mặc mấy ngày này.
Trình An Nhiên không nói còn đỡ, vừa mở miệng, cả người Ngụy Mặc cứng đờ như đá, anh không hiểu tại sao Trình An Nhiên lại có thể thản nhiên nhìn một người đàn ông cởi trần như vậy, bất đắc dĩ chuẩn bị xuống giường: “Anh vào nhà vệ sinh thay.”
Một người đàn ông to lớn như vậy mà lại ngại ngùng như vậy, phải trong sáng đến mức nào chứ?
Sắp đến giờ thay thuốc, Trình An Nhiên cũng không trêu anh nữa, cô quay người nhìn về phía cửa: “Được rồi, em không nhìn nữa, anh cứ thay ở đây đi, đừng để lát nữa kéo trúng vết thương, bác sĩ Triệu lại trách em không chăm sóc anh cẩn thận.”
Ngụy Mặc thấy vậy, lúc này mới mím môi thay quần áo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây