Ánh mắt Ngụy Mặc nhìn thẳng vào Trình An Nhiên, sự quan tâm trong mắt anh lộ rõ, anh không hiểu tại sao Trình An Nhiên chỉ đọc sách mà mặt lại đỏ bừng.
Trình An Nhiên đột nhiên hoàn hồn, trong lòng áy náy, cô nhét sách vào trong chăn, hai tay vỗ vỗ vào má: “Chỉ là hơi nóng thôi, em vào nhà vệ sinh rửa mặt.”
Thấy Trình An Nhiên chạy vào nhà vệ sinh như chạy trốn, đôi mắt sâu thẳm của Ngụy Mặc nhìn về phía cuốn tiểu thuyết võ hiệp trên giường, dường như đoán được điều gì, vành tai anh nhanh chóng đỏ bừng.
Trình An Nhiên ở trong nhà vệ sinh mấy phút, khi ra ngoài thì thấy Ngụy Mặc đã đặt sách xuống và nằm ngủ, cô thở phào nhẹ nhõm, cũng không còn tâm trạng đọc tiểu thuyết nữa, vội tắt đèn và nằm xuống ngủ.
Phòng bệnh yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, tim Trình An Nhiên đập thình thịch, thầm mắng Trương Mỹ Tịnh là đồ đàn bà không có ý tốt, lại tặng cho Ngụy Mặc loại tiểu thuyết này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây