Vận may của họ cũng khá tốt, vừa khéo mua được vé tàu lúc năm giờ tối cùng ngày, sáu giờ sáng đến nơi, sau đó đổi xe đến làng của Mạc Quế Hà, có lẽ đến giờ ăn trưa mới đến nơi.
Ngồi trên tàu, Trình An Nhiên vẫn còn hơi kích động, lúc đầu cô nằm mơ cũng không nghĩ rằng, lần đầu tiên trong đời cô nói đi là đi, lại là để dẫn người đi đánh “Mẹ chồng.” của mình, nếu như truyền ra ngoài, có hơi giống đại nghịch bất đạo.
Thời đại này vé giường nằm khó đặt, người bình thường rất khó mua được, mấy người mua vé ngồi, may mắn là chỗ ngồi của mấy người lại ở cạnh nhau, suốt dọc đường trò chuyện, cũng không thấy chán.
Ngụy Tri Tinh và Cố Cảnh Tồn đều là lần đầu tiên đi tàu xa như vậy, Ngụy Tri Tinh tỏ ra rất phấn khích, thấy rất lạ lẫm, Cố Cảnh Tồn và Ngụy Tri Nguyệt tuy không biểu hiện quá phấn khích nhưng nhìn vào ánh mắt có thể thấy, họ đối với chuyến đi xa này cũng thấy hơi lạ lẫm.
Tàu hỏa “Ầm ầm.” chạy, nửa đêm đầu Ngụy Tri Tinh còn tràn đầy năng lượng, đến nửa đêm sau cô ấy đã buồn ngủ đến không mở nổi mắt, ngủ chảy cả nước miếng, dựa vào vai Trình An Nhiên ngủ ngon lành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây