Nói rồi, cô làm bộ mở cửa đi ra ngoài, Ngụy Mặc vội vàng quay đầu, giọng khàn khàn nói: “Em đợi chút.”
Nói xong, liền lấy quần áo từ đầu giường đưa cho cô, Trình An Nhiên cười trộm nhưng miệng vẫn cố tình hừ một tiếng tỏ vẻ giận dỗi: “Vậy còn được.”
Trình An Nhiên mặc chiếc áo sơ mi rộng của Ngụy Mặc, ung dung đi ra khỏi phòng tắm, Ngụy Mặc vẫn luôn tránh nhìn cô, Trình An Nhiên cố tình lượn lờ trước mặt anh, Ngụy Mặc giặt quần áo, cô đứng bên cạnh giúp xả nước, Ngụy Mặc phơi quần áo, cô ở bên cạnh giúp vắt nước, cố gắng hết sức để đến gần trước mắt Ngụy Mặc.
Làm xong mọi việc, Trình An Nhiên nhìn thẳng vào Ngụy Mặc: “Lần này có thể đi ngủ được chưa?”
Ngụy Mặc khẽ “Ừ.” một tiếng: “Em lên giường trước đi, anh tắt đèn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây