Nghe họ vừa mở miệng đã muốn mua nhà cho mình, Ngụy Mặc mím môi, anh chưa từng nghĩ đến chuyện đi tìm cha mẹ ruột, càng không nghĩ đến chuyện nhận được lợi ích gì từ cha mẹ ruột.
Đối mặt với người thân đột ngột xuất hiện, Ngụy Mặc tuy không quá bài xích nhưng cũng không quá thích ứng, anh nhíu mày, còn chưa kịp mở miệng nói thì Diêu Như Vân đã chú ý đến biểu cảm của anh, vội vàng nói: “Ngụy Mặc, nếu con không thích mua nhà gần nhà chúng ta thì mua ở nơi khác cũng được, con bàn bạc với An Nhiên xem thích ở đâu, chúng ta sẽ mua ở đó, mẹ và con… mẹ và Quang Huy muốn các con mua nhà gần nhà chúng ta, là vì An Nhiên cũng ở gần nhà chúng ta, nghĩ đến sau này các con tiện đi lại mới đề nghị như vậy, không phải muốn can thiệp vào cuộc sống của hai đứa.”
Mỗi câu nói của Diêu Như Vân đều rất cẩn thận, sợ chọc giận Ngụy Mặc, hai mẹ con chưa từng tiếp xúc, bà ấy chỉ nghe Trình An Nhiên kể một chút về Ngụy Mặc, biết những năm qua Ngụy Mặc sống rất vất vả, rất thương Ngụy Mặc, chỉ muốn bù đắp, lại sợ Ngụy Mặc sẽ bài xích.
Bà ấy thật sự muốn con trai có một ngôi nhà, không muốn mỗi lần con trai về Bắc Kinh đều phải ở khách sạn, bà ấy luôn cảm thấy như vậy rất tủi thân cho con trai.
Ngụy Mặc im lặng một lúc, đôi mắt đen láy khiến người ta không đoán được anh đang nghĩ gì: “Chuyện nhà cửa, sau này hãy nói.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây