Dạo này tâm trạng của Trình An Nhiên cũng không được tốt lắm, cô đã viết ba lá thư cho Ngụy Mặc nhưng đều như muối bỏ biển, không có tin tức gì cả, Ngụy Mặc không đến thăm cô, cũng không viết thư cho cô, tên này như thể đã quên cô vậy.
Quả nhiên yêu xa có nhiều bất tiện, thời đại không có mạng, muốn gọi điện nghe giọng nói của đối phương cũng thành vấn đề, cô còn muốn chia sẻ với Ngụy Mặc về quỹ đen của mình nữa.
Cũng may là tháng này hàng của bà cô bán giày đã sắp bán hết, quỹ đen của Trình An Nhiên ngày càng nhiều, đã lên đến mấy nghìn đồng, nếu mang số tiền này đến An Thành, mua một căn nhà cũng không thành vấn đề.
Mãi đến đầu tháng tư, Trình An Nhiên và Ngụy Tri Tinh lại bày hàng trên phố, đây là ba mươi bộ quần áo cuối cùng, vì trời ấm nên giá quần áo giảm xuống, cũng không dễ bán nữa, Trình An Nhiên định bán nốt ngày cuối cùng, bất kể có bán hết hay không, cô sẽ không bán nữa.
Tốn thời gian, tốn công sức, cũng không bán được giá cao.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây