Trình An Nhiên cười an ủi: “Mẹ nuôi, mẹ đừng lo, nói ra cũng không sao, trước đây con không nói là sợ người khác nói con khoe khoang, thật ra trong lòng con đã muốn nói từ lâu rồi, chỉ là không có cơ hội thôi.”
Trương Tú Thanh không chắc lắm: “Thật sao?”
Trình An Nhiên gật đầu: “Thật mà.”
Ngụy Tri Tinh nói theo: “Dì ơi, An Nhiên không lừa dì đâu, thành tích của cậu ấy tốt như vậy, nếu cậu ấy tự đi khoe khoang với mọi người, người khác thực sự sẽ thấy cậu ấy đang khoe khoang, bây giờ chúng ta nghe tin từ dì, lập tức cảm thấy An Nhiên vừa khiêm tốn lại lợi hại.”
Vẻ kinh ngạc trên mặt Cố Cảnh Tồn biến mất, thay vào đó là sự chua xót, thời gian này Trình An Nhiên chắc hẳn đã trải qua rất nhiều chuyện, mới trở nên khiêm tốn và hiểu chuyện như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây