Trình An Nhiên bĩu môi, nhìn anh nói: “Ngụy Mặc, sao em cảm thấy anh nói có vẻ miễn cưỡng thế, người không biết còn tưởng là em ép buộc anh đấy.”
Lòng bàn tay Ngụy Mặc toát ra một lớp mồ hôi mỏng, yết hầu lại lăn lộn hai lần, nghiêm túc nói: “Không miễn cưỡng, An Nhiên, anh thích em.”
Trình An Nhiên nhìn Ngụy Mặc một lúc, xác định anh thực sự không nói dối, lập tức cười tươi như hoa, nghiêng đầu nhìn anh: “Anh thực sự thích em?”
Ngụy Mặc gật đầu: “Thực sự thích.”
Trình An Nhiên thấy lạ: “Vậy tại sao anh chưa bao giờ nói?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây