Trình An Nhiên thở phào nhẹ nhõm, may mà không có, nếu không thì hình tượng của cô coi như xong đời.
Thuận tay giấu sách dưới gối, Trình An Nhiên liền mặc áo khoác dạ đi ra ngoài, Ngụy Mặc đang đứng bên bếp hấp sủi cảo, tiếng pháo bên ngoài vẫn liên tục vang lên.
Trình An Nhiên rửa mặt xong, mở cửa nhà, phát hiện bên ngoài sương mù dày đặc, tầm nhìn không quá hai mét, trên mặt đất toàn là sương giá trắng xóa, giống như tuyết rơi vậy.
Cô lạnh run lên, vội vàng đóng cửa lại, Ngụy Mặc hấp sủi cảo xong, cầm đôi đũa đưa cho cô: “Ăn sủi cảo xong chúng ta đến nhà anh Lý ngồi một lát.”
Hôm nay là mùng một Tết, không ở quê nên không cần phải đi chúc Tết người lớn tuổi, những năm trước Ngụy Mặc đều đến nhà anh Lý ngồi một lát, coi như là đi chúc Tết, năm nay cũng không ngoại lệ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây