Trương Mỹ Tịnh bề ngoài thì có vẻ không để ý đến Trình An Nhiên nhưng thực ra khóe mắt cô ta không rời cô một giây, thấy Trình An Nhiên không những không thấy xấu hổ mà còn lấy đồ ăn vặt trong túi ra ăn, trông giống như chỉ đến để xem náo nhiệt, thế là cô ta đi đến bên cạnh Trình An Nhiên, nói.
“An Nhiên, mọi người đều đang bận rộn, cô không giúp một tay à, như vậy không ổn lắm đâu? Dù sao thì con đường này cô cũng phải đi mà.”
Trương Mỹ Tịnh vô cùng bình tĩnh, giống như những mâu thuẫn trước đây đều chưa từng xảy ra.
Trình An Nhiên chớp chớp mắt: “Con đường này cô cũng phải đi mà? Chẳng phải cô cũng đứng đây không làm gì sao?”
Trương Mỹ Tịnh cười giải thích: “Mặc dù trông tôi không làm gì nhưng thực ra tôi đang chỉ huy mọi người, nhiều người như vậy, không có ai quản lý thì công việc sẽ trở nên lộn xộn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây