Ăn xong, Ngụy Mặc dọn bát đũa, Trình An Nhiên rửa mặt xong thì chui thẳng vào ổ chăn, giữa mùa đông giá rét, bên ngoài tuyết trắng xóa, nằm trong ổ chăn ấm áp đặc biệt thoải mái, không lâu sau, Trình An Nhiên đã ngủ thiếp đi.
Tuyết rơi suốt một ngày một đêm, bên ngoài tuyết có chỗ đã cao đến tận đùi, Trình An Nhiên nặn người tuyết trước cửa nhà, chơi rất vui vẻ, đang vui vẻ thì chị Vương hớt ha hớt hải chạy đến.
“An Nhiên, sao em còn ở đây nặn người tuyết thế, mọi người đều tập trung ở cửa sân rồi.”
Trình An Nhiên lắp mũi cho người tuyết, đứng thẳng người hỏi: “Chị Vương, có chuyện gì vậy?”
Chị Vương thở hổn hển: “Hai ngày nay tuyết rơi quá nhiều, trong sân toàn là tuyết, sắp đến Tết rồi, mọi người ra vào không tiện, Mỹ Tịnh tổ chức cho tất cả người nhà trong gia thuộc viện cùng nhau dọn tuyết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây