Giữa đường anh Lý không chịu được nên ngủ mấy tiếng, còn Ngụy Mặc thì suốt chặng đường không chợp mắt lấy một lần, nghĩ đến đây, anh Lý lại cười ha hả bổ sung: “Em gái An Nhiên, em thực sự đã đi vào tim Ngụy Mặc rồi, từ khi anh quen cậu ấy đến giờ, chưa từng thấy cậu ấy vì ai mà như vậy.”
Trình An Nhiên nghe anh Lý nói, trước tiên là thấy thương Ngụy Mặc, sau đó nghe đến đoạn sau, khóe miệng cô không nhịn được mà cong lên, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Nghĩ đến thời gian này Triệu Hải Yến và anh Lý đã giúp đỡ hai người rất nhiều, Trình An Nhiên cảm kích nói: “Anh Lý, thời gian này nhờ có anh và chị Triệu chăm sóc em và Ngụy Mặc, nếu không có anh chị chăm sóc, chắc chắn cuộc sống của chúng em sẽ rất tồi tệ, trước đây em không hiểu chuyện, may mà anh chị là người lớn không chấp trẻ con.”
Mặc dù anh Lý không thích nghe những lời nịnh nọt khách sáo nhưng thấy Trình An Nhiên là một cô gái hiểu chuyện, anh ấy cũng vui mừng thay cho Ngụy Mặc, cười hì hì nói: “Đừng nói những lời khách sáo như vậy nữa, mau nếm thử xem chị Triệu của em làm lòng lợn có ngon không.”
Trình An Nhiên ăn một miếng lòng lợn, cười tít mắt khen Triệu Hải Yến làm còn ngon hơn cô, Ngụy Mặc ở bên cạnh cầm bát sủi cảo, tay cứng đờ như khúc gỗ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây