Ngụy Mặc thấy Trình An Nhiên nói vài câu đã dỗ Lý Minh Phong và Trương Tú Thanh vui vẻ như vậy, trong lòng cũng ấm áp hơn vài phần, anh giúp Lý Minh Phong xách vali, tiễn hai ông bà lên tàu, cuối cùng mới nắm tay Trình An Nhiên ra khỏi ga tàu.
Thời tiết gần đây chuyển lạnh rất nhanh, Trình An Nhiên rùng mình một cái, Ngụy Mặc thấy vậy, trực tiếp cởi áo khoác trùm lên người Trình An Nhiên, chiếc áo khoác rộng thùng thình phủ đến tận gốc đùi cô, trông giống như trẻ con mặc trộm quần áo của người lớn, có chút đáng yêu.
Trình An Nhiên giơ cánh tay lên ngửi mùi ống tay áo: “Trên áo toàn là mùi của anh.”
Nghe vậy, Ngụy Mặc có chút ngượng ngùng, ho khan một tiếng hỏi: “Có phải có mùi mồ hôi không?”
Mặc dù quần áo ngày nào cũng giặt nhưng anh vận động nhiều, trên quần áo khó tránh khỏi có mùi mồ hôi, bản thân anh ngửi quen rồi, đôi khi không phát hiện ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây