Xuống giường vươn vai, Trình An Nhiên vội vàng thay quần áo ra ngoài, Ngụy Mặc đã múc cháo ra bát để trên bàn, còn bóc cho cô một quả trứng luộc, Trình An Nhiên rửa mặt xong, ngồi xuống cùng Ngụy Mặc ăn sáng, lại tiện miệng tán gẫu vài câu.
Ăn sáng xong, Ngụy Mặc đi làm, Trình An Nhiên lại tiếp tục đọc sách, trưa Ngụy Mặc từ đơn vị mang cơm về, Trình An Nhiên nhìn thấy món cá kho trong hộp cơm, mắt cô sáng rực.
Từ khi xuyên không đến giờ, cô rất ít khi được ăn cá, Ngụy Mặc thấy cô nhìn thấy thịt cá thì mắt sáng rực, liền gắp cả phần cá trong hộp cơm của mình vào bát cô, sợ Trình An Nhiên chê, anh giải thích: “Đũa này anh chưa dùng.”
Trình An Nhiên lắc đầu: “Em không chê anh, em chỉ lo anh không đủ dinh dưỡng, anh to lớn như vậy, không ăn thịt thì không được.”
Trình An Nhiên lại gắp hai miếng cá trả lại cho Ngụy Mặc, cô cũng không hoàn toàn từ chối ý tốt của Ngụy Mặc, vẫn giữ lại một miếng để ăn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây