Thấy thân thủ Ngụy Mặc linh hoạt như vậy, Trình An Nhiên càng có thêm sức lực, khóe miệng cong lên, nhấc chân đá thẳng vào hạ bộ của anh, Ngụy Mặc không ngờ Trình An Nhiên lại gian xảo như vậy, sắc mặt tối sầm, định chặn lại, ai ngờ cô chỉ là dương đông kích tây, nhân cơ hội thoát khỏi sự trói buộc, xoay người, khuỷu tay đánh thẳng vào lưng Ngụy Mặc.
Ngụy Mặc bị đánh trúng một đòn thật sự nhưng lại như không biết đau, thậm chí còn không nhíu mày, ngay sau đó anh tung ra một cú đá móc phải, Trình An Nhiên suýt ngã, Ngụy Mặc lại như xách một con gà con, xách người cô lên, trực tiếp trói hai tay Trình An Nhiên ra sau lưng.
Trình An Nhiên ngây người, thân thủ của Ngụy Mặc lợi hại hơn cô tưởng tượng nhiều.
Bỗng nhiên có tiếng kinh hô từ xa vọng lại, Triệu Hải Yến chạy tới, người chưa tới, giọng đã đến trước: “Ôi chao, đang yên đang lành, hai đứa sao lại đánh nhau rồi, đội trưởng Ngụy, cậu mau buông tay ra, thân hình nhỏ bé của An Nhiên làm sao chịu nổi sức lực của cậu chứ!”
Anh Lý cũng chạy tới khuyên can: “Ngụy Mặc, có chuyện gì thì từ từ nói, đừng động tay động chân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây