Ngụy Kỳ An nghĩ đến vết sẹo trên người Ngụy Mặc, lại nhìn bộ dạng đáng ghét của Mạc Quế Hà, càng thấy có lỗi với Ngụy Mặc: “Ngụy Mặc cũng là đứa con do bà mang nặng đẻ đau mười tháng sinh ra, lòng bà làm bằng đá sao? Sao đối với Ngụy Mặc lại không có chút tình mẫu tử nào vậy?”
Ngụy Mặc và Trình An Nhiên không ở đây, Mạc Quế Hà nói chuyện cũng không kiêng nể gì nữa, bĩu môi hừ hừ nói: “Tôi cần gì phải có tình cảm với một đứa bạch nhãn lang, nó bắt nạt Đại Lực thành ra thế nào rồi? Tôi còn đang hối hận vì năm đó không bóp chết nó.”
Lười nói chuyện này với Ngụy Kỳ An, Mạc Quế Hà lắc mông đi ra ngoài, mấy hôm nay bà ta sắp bị Trình An Nhiên và Ngụy Mặc làm cho tức chết rồi, bây giờ bà ta chỉ muốn chạy ra làng hét toáng lên, làm cho danh tiếng của An Nhiên và Ngụy Mặc thối tha để hả giận.
...
Xe Jeep xóc nảy trên con đường núi gồ ghề, Trình An Nhiên lại được hưởng thụ một lần đãi ngộ như lúc đi, nhưng lúc này cô không có tâm trạng để quan tâm đến tình hình mặt đường, đầu óc chỉ nghĩ đến những lời Ngụy Kỳ An nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây