Nói rồi, ông lão lại quay sang nói với nấm mồ: “Cửu Cúc, Ngụy Mặc dẫn vợ đến thăm bà này, thằng bé giờ đã có gia đình, chúng ta đều có thể yên tâm rồi.”
Trình An Nhiên nhìn nấm mồ được chăm sóc cẩn thận, nghe ông lão nói: “Bà nội của con là người tỉ mỉ, bà ấy không thích bừa bộn, ông rảnh rỗi thì đến đây nhổ cỏ, trò chuyện với bà ấy, lúc còn sống bà nội của con rất thích nói chuyện phiếm.”
Trình An Nhiên chớp chớp đôi mắt to: “Bà nội lúc còn sống chắc hẳn rất hạnh phúc, đây có lẽ chính là điển hình cho câu 'tương nhu dĩ mạt' trong sách.”
Ông nội có thể viết ra câu đối như vậy, hẳn cũng là người có học thức.
Ông nội nghe Trình An Nhiên khen ngợi, không khỏi cười thêm lần nữa, nhìn nấm mồ thở dài: “Bà nội của con số khổ, cả đời không được hưởng phúc, cuộc sống vừa mới khá hơn một chút thì bà ấy đã đi rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây