Làm loạn không lại Trình An Nhiên, đánh không lại Ngụy Mặc, Mạc Quế Hà chỉ có thể nhẫn nhịn trước, nghĩ cách khác.
Nghĩ đến đứa con trai út bị đánh đến đầy miệng máu, Mạc Quế Hà không ngồi yên được, vội vàng chạy ra ngoài tìm Ngụy Đại Lực.
Trong nhà chỉ còn Trình An Nhiên, Ngụy Mặc và Ngụy Kỳ An, Ngụy Mặc ngồi xổm trước mặt Ngụy Kỳ An, xắn ống quần ông ấy lên kiểm tra vết thương, vết thương ở chân Ngụy Kỳ An tuy không nghiêm trọng như Mạc Quế Hà nói nhưng cũng bị lợn rừng cắn không nhẹ, vết thương đã được bác sĩ trong làng khâu ba mũi, chân sưng to như cái bánh bao.
Ngụy Mặc nhíu mày: “Cha nghỉ ngơi cho tốt vào, thời gian này đừng đi lại lung tung.”
Ngụy Kỳ An nhìn Ngụy Mặc, áy náy vỗ vai anh, giọng run run nói: “Là cha có lỗi với con.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây